Xưa kia ở tít trên trời
Ngọc hoàng thượng đế thảnh thơi thấy buồn
Sai bắt một chú chuồn chuồn
Sịt vô mười lít nước tương đem hầm
Bỏ thêm một ký tương bầm
Chanh chua sáu trái, me dầm bảy tô
Nước mắt cá sấu tám xô
Dịu dàng chút xíu, một lô :dữ dằn....
Nêm thêm chín chú lăng quăng
Mít khô ,mít ướt, cằn nhằn, ghen tuông
Hai trăm(gr) nhõng nhẽo, giận hờn
Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn dề
Ngọc hoàng hứng chí hề hề
Con này hoàn tất chẳng chê chỗ nào
Sai thiên lôi lấy bột nhào
Bắc đẩu canh lửa, Nam tào quạt than
..................................
Bỗng nhiên một tiếng nổ vang
Thế là con ấy nhẹ nhàng bay ra
Bèn đặt tên nó e-va
Còn gọi "con gái " hay là "cô, em"
còn nữa nè
Thưở khai sinh lập địa, Thượng đế sau khi nặn ra chàng Adam thì quá mệt mỏi liền về nghỉ ngơi. Nhưng vì thấy Adam cứ lủi thủi một mình nên Thượng đế thương tình quyết định tạo ra thêm một người đàn bà nữa. Thượng đế liền sai thiên thần đi tìm Adam lấy một chiếc xương sườn về để tạo ra người đàn bà. Thiên thần đi tìm Adam mãi không thấy thì bất chợt gặp quỉ sứ. Quỉ sứ vừa ăn cắp của thượng đế chiếc nhẫn ngọc nên thấy thiên thần thì hoảng sợ tưởng thiên thần đến bắt mình bền chui tụt vào trong hang trốn. Thiên thần chỉ kịp cầm cái đuôi của quỉ sứ kéo lại, không may cái đuôi bị đứt luôn. Thiên thần liền đem cái đuôi về đưa cho Thượng đế và nói dối đó là cái xương sườn của Adam. Và từ đó người phụ nữ đã ra đời. Mãi đến bây giờ người ta vẫn tưởng đàn bà được sinh ra từ chiếc xương sườn của Adam nhưng không phải. Vậy là: Đàn bà sinh ra từ chiếc đuôi của quỉ sứ, sự dối trá của thiên thần và sự mệt mỏi của Thượng đế